Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Teen: Sóng gió cuộc đời

Kèo cá cược

Truyện Teen: Sóng gió cuộc đời


Phần 90

Tay phải xách 2 cặp lồng 1 cháo, 1 phở, tay trái bấm số gọi cho Ngọc… Chuông reo tới gần những nhịp cuối cùng Ngọc mới chịu bắt máy.
– Alo… – bình thường thì chẳng alo gọn lỏn thế này đâu. Nay chắc vì mệt quá mới uể oải như vậy.
– Mở cửa cho tôi.
– … Ưm… đừng có đùa nữa…
– Ra mở cửa đi. – “Cộc… cộc… ” – tôi vừa nói vừa gõ cộc cộc vào cửa… Vài s sau cánh cửa mở ra…
– “Sao lại xanh xao, bơ phờ ra nông nỗi này!!!” – tôi nhói lòng khi nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của Ngọc.
– Ốm từ lúc nào mà để tiều tuỵ thế này hả??? – vừa nói vừa dìu Ngọc vào trong.
– … – Ngọc không trả lời, chỉ thở khó nhọc, lê từng bước vật vờ về phía giường.










– Mệt từ hq, từ cái lúc tôi gọi điện rủ cô đi liên hoan phải không… Hajzzz, vậy sao không gọi ai mà cứ 1m chịu đựng như vậy, lại còn cố đi làm làm gì nữa không biết, sao không nghỉ đi…
– … Nghe anh hỏi… còn mệt hơn…
– Tôi đưa cô vào viện nhé!!!
– Không… không thích…
– Vậy để tôi gọi dịch vụ… Họ sắp đến rồi đấy, giờ thì cố gắng ăn chút gì đi, từ lúc làm về đến giờ chắc chưa ăn gì phải không!!!
– … Sao… anh biết…
– Tôi thì cái gì chẳng biết…
– … Đồ… toen hoẻn…
– Để giành hơi để ăn đi… Có cháo và phở đây, cô thích ăn gì? Cháo nhé, cho dễ ăn. – tôi đỡ Ngọc dậy.
– Để đấy tôi đút… nằm tựa vào thành giường đi.
– … Tôi có phải là trẻ con đâu… – Ngọc ngoan cố đòi lấy chiếc thìa để tự ăn.
– Tôi cũng không coi cô là người lớn đâu…
Cứ như vậy tôi xúc từng thìa cháo đưa lên miệng Ngọc mặc cô nàng lúc đầu tỏ vẻ miễn cưỡng. Ăn được nửa non bát thì Ngọc buồn nôn nên đành thôi… Ngồi nghỉ 1 lúc thì bên dịch vụ đến. Tác nhân gây ốm cũng không có gì nghiêm trọng, chỉ là cảm thông thường nhưng do để lâu 2 ngày không trị nên bị cảm nó “quật”.
Khám và truyền dịch tới hơn 11h tối mới xong, bên dịch vụ lúc này cũng đã về. Chỉ còn lại 2 đứa ở trong phòng, gọi điện báo cho bọn Xuân, Hải biết đêm nay không về để 2 thằng khỏi lo. Ngọc nghe vậy thì tỏ ý không muốn, cứ bắt tôi phải về nhà. Tất nhiên, làm gì có chuyện tôi nghe theo Ngọc, cô nàng chắc cũng thừa hiểu tính tôi nên cự cãi được 1 lúc đành bất lực nằm yên… Tranh thủ dọn dẹp nốt vài thứ, đi ra đi vào đến lúc quay lại thì Ngọc đã thiếp đi từ lúc nào.
– “Đã ốm mà vẫn còn cứng đầu… Mà tại sao không chịu gọi ai là thế nào nhỉ… Trường đâu, KN đâu, cả mấy đứa bạn nữa… ” – tôi ngắm nhìn Ngọc trong giấc ngủ, ngón tay khẽ vuốt vài nhịp tóc lưa thưa uốn qua vành tai. May mà hiện tại tôi vẫn còn ở đây, sang đến tuần sau đi Ninh Bình rồi. Không biết liệu những lúc ốm đau thế này, cô nàng sẽ ra sao nữa…

Sáng hôm sau Ngọc đã đỡ được ít nhiều, đã có thể ăn hết nguyên 1 bát cháo và uống thuốc. Đúng là cảm thông thường thì cứ ăn cơm với uống thuốc là nhanh khỏi. Cô nàng cũng không còn lấn cấn gì chuyện tôi ở lại như tối qua nữa, ngoan ngoãn để cho tôi chăm sóc. Nghỉ ngơi qua 1 giấc ngủ trưa, đến cuối chiều thì Ngọc có vẻ đã hồi phục lại khá nhiều. Đã có thể đi lại linh hoạt và giọng nói cũng có khí lực hơn trước. Bữa tối tôi để Ngọc ăn cơm vì cô ấy cảm thấy xót ruột, ăn cơm như vậy coi như đã khỏi được đến 90% rồi. Kết thúc bữa tối, lại mua cho Ngọc 2 chiếc bánh như thường lệ. Cơ mà vừa ốm dậy nên cô nàng chỉ ăn được mỗi thứ 1 miếng rồi để đấy. Tôi cũng chẳng muốn ăn nên đành cho cả 2 vào tủ lạnh. Bật 1 vài bộ phim hot lên nhưng chỉ để đấy chứ chẳng xem, ngồi hỏi han nói chuyện linh tinh đến gần 9h thì tôi bắt đầu muốn về…

– Khoẻ nhiều chưa? – tôi hỏi rồi đưa tay lên trán Ngọc.
– Nhiều rồi!!!
– Ừm… vậy thôi, tôi…
– Tuấn này…
– Làm sao?
– … Tôi muốn…
– Muốn gì… muốn cái gì thì phải nói ra chứ!!!
– … Muốn… ăn gà tần…
– Bây giờ ư?
– Ừm…
– … Được rồi, để tôi đi mua…
– Không… không phải…
– Không phải cái gì?
– Là tôi muốn ăn ở ngoài cơ…
– Thôi đi!!! Xin cô đấy, vừa mới khoẻ được 1 chút lại muốn ốm lại hả.
– … Tôi muốn ra ngoài cho đỡ bí bách. Giờ đi với anh còn có anh che gió cho tôi. Anh mà không chịu thì lát nữa tôi cũng đi 1m thôi…
– “Cô đang muốn ép tôi đấy à!!!” – Hừ… mặc áo khoác vào đi…
– Hì.

Tại 1 quán gà tần gần khu nhà Ngọc…
– Ngon không?
– Ngon!!! – Ngọc cười rạng rỡ bên bát canh gà tần thuốc, vị gà, vị thuốc bắc, kỷ tử và ngải cứu hoà quyện vào nhau. Toả ra không khí 1 mùi hương ngào ngạt và ngai ngái.
– Ăn nữa nhé!!!
– Chịu thôi, tôi có phải bụng trâu đâu.
– Thấy cô vẫn thòm thèm mà.
– Ừm, đúng là còn thèm thật…
– Thèm gì thì nói nốt ra đi, 2 ngày nữa là tôi đi NB rồi đấy, không còn ai để cô vòi vĩnh nữa đâu.
– Đi rồi lại về mà, hì. Qua Nhà Chung trà chanh cho tiêu nhé!!!
– Vào giờ này…???
– Giờ này đi mới là hay nhất mà, thậm chí còn phải muộn hơn ấy chứ!!!
– Cô không thấy mệt à?
– Mệt thì mai ngủ bù, đâu có sao. Ngày kia mới phải đi làm mà… Đi, qua nhà thờ đi.
– Đi chơi đêm ít thôi… nhất là đi với tôi.
– Tại sao???
– Coi chừng tôi ăn thịt cô đó. – tôi cười khẩy.
– Không dễ nhằn đâu a, coi chừng bị tôi thịt ngược lại ấy, hì hì.
– Tôi không nói đùa đâu!!! – chợt nghe giọng mình lạnh băng.
– Eo, nghe sợ thía, anh có đe giọng thế chứ đe nữa cũng chẳng làm tôi sợ được đâu. Đừng có cố, hì hì.
– Tôi không muốn cô đi với tôi muộn thế này…
– Sao vậy???
– Nhỡ đâu… để a.Trường tình cờ biết được thì không hay…
– A.Trường???
– Ừm, tình cảm giữa 2 người đang tốt như vậy, tôi không muốn gây ảnh hưởng gì nhất là khi… a.Trường có vẻ không thích cô gặp tôi cho lắm.
– Anh vừa nói là sắp phải đi NB nên tôi muốn đòi gì thì đòi cho cố đi có phải không?
– Ừ… nhưng mà…
– Nếu thực sự tôn trọng lời nói của mình thì tôi nghĩ là anh sẽ làm theo ý muốn của tôi lúc này.
– Hajzzz…
– Thế nào???
– … Thì đi, nhưng mà nói trước, phải ôm tôi thì tôi mới đi. Tôi sợ gió làm cô…
– Hì, cũng biết tranh thủ ngay cả những lúc thất thế nhỉ… Nè… Nè, đang nghĩ gì vậy?
– Hả… à, chẳng nghĩ gì cả. Ôm chưa?
– Ôm từ nãy giờ rồi còn gì, anh cứ như người đi trên mây vậy!!! Xuống đất được chưa, hì. – Ngọc khẽ véo nhẹ rồi ôm lấy lưng tôi. Tôi không nói gì, vặn nhẹ tay ga cho xe chạy ngược lên phố nhà Thờ.

Gần 11h tối… Hà Nội vào tối đầu hạ không còn lạnh nhưng vẫn có chút se se trong bầu không khí. Đường phố vẫn thấp thoáng bóng xe cộ qua lại và không gian nơi đây vẫn tràn ngập tiếng nói cười của những bạn trẻ thanh niên tụ tập, quây quần bên những quán trà chanh chạy dọc khắp con phố. Chỉ có sắc màu tối sậm của nền trời mới cho ta cảm nhận màn đêm đang dần dần buông xuống.

Ngồi cạnh nhau bên cốc trà chanh và đĩa hướng dương rang nỏ, không có nhiều câu chuyện để nói giữa 2 chúng tôi. Điều này có vẻ lạ lẫm và khác hẳn thường ngày. Có lẽ bởi chúng tôi còn đang mải chạy theo những dòng suy nghĩ của riêng mình.

– Vậy là thứ 2 anh đi NB phải không? – Ngọc lên tiếng sau 1 hồi im lặng.
– Thứ 3… thứ 2 tôi còn phải chuyển nốt 1 số hồ sơ hoàn ứng cho phòng tài vụ để họ khớp lại.
– … Đi công trình đợt này… khoảng bao lâu vậy?
– Chắc là sang năm sau, cũng nhanh thôi.
– Đi như vậy là sẽ tiết kiệm được 1 khoản kha khá đấy.
– Khoản nào?
– Thì không còn phải tuần nào cũng mua bánh cho tôi nữa chứ sao!!! – Ngọc cười duyên dáng.
– À… cái này cô không nói thì tôi cũng chẳng nghĩ tới…
– Mà đến đó công tác lạ nước, lạ đất coi chừng… ghẻ lở đấy!!!
– Sax, không còn gì hay hơn để dặn dò nữa à.
– Hì, tôi cứ thực tế thôi. Về phần tôi thì tôi cũng sẽ cố không để bị ốm như thế này nữa.
– Ừm… cô như vậy tôi cũng thấy đỡ lo phần nào…
– Xì… mà thật là anh lo cho tôi lắm à???
– Lo bình thường thôi, mà sao ốm vậy mà không gọi cho ai.
– … Tôi không thích… quen như vậy rồi… Tôi không muốn người khác phải vất vả vì mình, nên có đến tôi cũng chẳng mở cửa cho vào…
– Chẳng phải vẫn mở cho tôi đấy còn gì?
– … À… thì là vì… muốn hành hạ anh thôi, hihi
– Hê, hay nhở… Vậy cứ cố hành tôi đến khi nào có thể đi… vì chắc là không hành mãi được đâu.
– … Ừm… chắc vậy…
Khoảng không gian tĩnh lặng giữa 2 người lại được thiết lập trở lại, nhường chỗ cho những âm thanh í ới từ những nhóm người xung quanh. Cách đó không xa, 1 khoảng sân trước bậc cửa nhà thờ, ánh sáng vàng vọt từ những cột đèn cao áp chiếu rọi, phủ khắp xuống dường như làm vàng rực cả 1 góc phố vốn luôn tối màu bởi những tán lá cây che phủ.

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến